“Tiểu cô nương, cậu giàrồi à, trò đó chỉ có bà thím mới chơi. Bất quá...” Mạn Trữ đột nhiên nói nhỏvào tai tôi: “Đu quay ở chỗ này cao nhất Châu Á đó, xung quanh không có tòa nhànào cao hơn, đợi lát nữa lên tới đỉnh cao nhất, sẽ không ai nhìn thấy hai ngườiđâu, nhớ nắm chặt cơ hội! Kiss đó!”
“Ki..., k..., k cái đầu của cậu!” Bây giờ tôi không biết mình có biết người nàykhông nữa, “Cậu lo cho mình trước đi!” Mới không quan tâm đến đề nghị bậy bạnày.
“Cô ấy nói gì vậy? Đỉnh cao nhất gì đó?” Tễ Huyên hỏi.
“Không có gì!” Lỗ tai thính thật! May mà Tễ Huyên chỉ nghe được một chút, “Đithôi.”
“Chờ tớ quật ngã người này rồi tớ sẽ đi tìm cậu!” Mạn Trữ không để ý hình tượngkêu theo, làm cho mọi người xung quanh đều quay lại nhìn, ánh mắt của các nữsinh như kiểu giết chết được hơn 100 người.
Kỳ thật đầu năm nay người có chung ý tưởng với tôi cũng rất nhiều, có rất nhiềungười xếp hàng để chơi, tôi và Tễ Huyên xếp hàng rất lâu mới chơi được, anh ấyngồi đối diện tôi, ánh chiều tà chiều từ cửa sổ vào làm cho khuôn mặt anh ấy cóvầng sáng nhu hòa, “Thời gian trôi qua rất vui vẻ, mặt trời sắp xuống núi rồi.”
“Hôm nay thím Trữ làm một bàn tiệc sinh nhật dành riêng cho cô.”
“Hả? Thật không?” Cuối cùng anh ấy cũng nhắc tới sinh nhật của tôi rồi!!!
“Cô không phải vẫn muốn biết tôi tặng cô cái gì sao?”
“A!” Người này làm sao mà biết tôi đang suy nghĩ gì, là ai? Là ai? Nói cho anhấy biết!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-xa-hoi-den/83077/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.