“Đau quá nha!” Tôi đứngtrước gương nhìn cục u trên trán, Thiệu Tễ Huyên cũng thiệt là, một cước củaanh ấy liền khiến tôi mắt đổ đom đóm, còn lưu lại một cục u lớn trên trán. “Đauchết ~!”
“Gào cái gì!” Thiệu Tễ Huyên đi tới, tiện tay ném cho tôi một lọ dầu hoa hồng.
“Thanks.” Cám ơn cái gì, tôi bị đau như vậy, tất cả đều nhờ công lao của ngườinày. Vấn đề trên đầu là việc nhỏ, quan trọng là cả người tôi đều mỏi nhừ, đúnglà không thể có một giây nhàn hạ.
Tuy nhiên chuyện hai chúng tôi hợp mưu lừa dối, trong lòng tôi vẫn còn bất an.Mong chờ Tế Huyên tới đón tôi, lại sợ hãi bởi vì anh ta đến, thì các nữ sinh sẽkhông dễ dàng buông tha cho tôi.
“Biến thái? Cậu?” Man Trữ nhìn tôi vài lần, “Đèn trong trường cũng nên tu sửalại rồi, khi trời tối lại không thấy gì hết, dê cũng dê sai người!”
“Cậu nói cái gì!” Man Trữ! Cậu thật là bạn tôi sao?
“Man Trữ hay nói giỡn” Uyển Nhu vẫn còn lòng tốt, bất quá ngừng một chút nóitiếp, “Bất quá, tớ nghe nói nữ sinh của các lớp khác cũng đụng phải nhữngchuyện tương tự, thật là khủng khiếp nha. Bất quá, chỉ có cậu là bị hắn rượtthôi.”
“Cho nên tớ nói trời tối quá nhìn không rõ a.”
“Từ Man Trữ! Không nên quá đáng nha!” Tôi cũng biết giận đó.
“Đùa thôi. Bất quá, chú biến thái này xấu như vậy, tớ cũng muốn gắp ông ta mộtchút, chúng ta đêm nay...”
“Cậu đi đi, tớ có việc.”
“Cậu đi đi, tớ có việc.” Bây giờ không phải là lúc đồng cam cộng khổ, vếtthương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-xa-hoi-den/83060/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.