“Tễ Huyên, về rồi à.” Vừavào cửa đã thấy ông nội đang ngồi xem phim “Bản tình ca mùa đông”, tôi cứ chorằng ông nội là một nhân vật kiệt xuất, thời trẻ chắc hẳn đã trải qua những nămtháng hào hùng, không ngờ tới ông cũng có một mặt như vậy. Đúng là một hình ảnhcực kỳ quỷ dị, một lão đại xã hội đen lại nước mắt lưng tròng vì phim Hàn. (__) | | |
“Vâng.” Tễ Huyên gật nhẹ đầu. Trong nhà, anh ta không chịu nghe lời ai hết, chỉhiếu thuận với ông nội.
“Cùng cha mẹ vợ dùng cơm?”
“Không có, đi xem phim thôi.”
“A? Xem phim àh, đến đây kể cho ông nghe, xem phim gì?”
“Gia tộc ăn thịt người.”
“...”
“Tiểu Trăn à, đến đây, ông nói nè, một lát con phải ký giấy cam đoan cho thiếmTrữ nha.”
“Giấy cam đoan? Vì sao?” Siêu cấp biến thái muốn làm gì đây, ngày nào cũng chép2 cuốn sách kia còn chưa đủ sao!
“Là ông nói với thím Trữ, sau khi tan học không cần kêu người đi theo con nữachỉ cần con cam đoan là trong vòng nửa tiếng có thể có mặt ở nhà là được rồi.”
“Thật sao! Cám ơn ông nội.” Tôi thật cao hứng, ôm ông nội một cái.
*****
“Này, sao hồi nãy cứ nháy mắt hoài vậy!” Kì quái, Tễ Huyên hình như không vui,chắc là anh ta đang đói bụng nên tâm tình không tốt.
“Không có.” Trong tay anh ta đang cầm một trong những chứng cớ tội phạm củatôi, chính là bài kiểm tra đại số mà tôi đã hao tâm tốn sức mới xử lý xong,“Sau này cô muốn làm gì?”
“Là sao? Đưa cho tôi.”
“Nếu lần sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-xa-hoi-den/83059/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.