“Tao là nhị tiểu thư củaVăn gia, chuyện đã như vậy, bác Thiệu tự nhiên sẽ bàn với ba tao thôi, sau nàymọi người cùng sống dưới một mái nhà, đương nhiên ông nội chắc sẽ không để LanTrăn đi, nhưng tao cũng sẽ không đi, cho nên mày hiểu ý tao chứ. Vậy nên chiếucố nhiều.”
“Con mẹ nó đúng là vô sỉ mà, Lan Trăn, ý nó là muốn làm bé hả, tớ còn chưa thấyai làm bé mà đắc ý như vậy.”
Có lầm không vậy! Sao lại có chuyện như vậy. Bây giờ là thời đại nào rồi, lạicó chuyện vớ vẩn như vậy sao, tôi đây là cái gì? Hôn nhân giữa tôi và Tễ Huyênlà một chuyện chơi sao? Làm gì vậy? Nghe Toilet Tình nói mà tôi ngây ngườiluôn, cái này đúng là đồ ngốc mà.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Tôi phải chấp nhận Văn Nhược Tình sao? Chấpnhận nó vậy tôi còn là gì nữa? Tễ Huyên để vào đâu? Nếu tôi không chấp nhận nó,ông Thiệu có thể bắt tôi rời đi không? Vì sao? Ông trời ơi! Làm cho Tình Tử télầu mà chết đi, uống nước nghẹn chết, đọc sách buồn chết..., tóm lại làm chocon nhỏ nó chết càng sớm càng tốt, như vậy thiên hạ mới thái bình.
“Lâm Lan Trăn!” Mới được nửa tiết, Thiệu Tễ Huyên đẩy cửa vào. Thoạt nhìn anhấy vẫn còn rất mệt, trên người còn mặc áo bệnh nhân, “Đồ ngốc, em ra đây chotôi!”
“Tễ Huyên, sao anh lại tới?” Văn Nhược Tình chạy tới chỗ Tễ Huyên.
“Cút ngay!” Thiệu Tễ Huyên chán ghét hất tay cô ta, anh ấy đi đến trước mặttôi, rồi kéo tôi đi, “Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-xa-hoi-den/2534330/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.