“Tôi..., tôi, cái gì...,cái gì... Cũng chưa, chưa làm!” Tuy rằng Tễ Huyên vừa tỉnh lại, nhưng anh ấyvẫn đang cố gắng giải thích với tôi, tôi nhìn ánh mắt anh ấy, tôi tin tưởng lờianh ấy nói.
“Mời mọi người ra ngoài trước, bệnh nhân cần nghỉ ngơi.” Y tá nói, dựa trêntrạng thái lúc này của Tễ Huyên phải nghỉ ngơi thật nhiều, vì thế không để ý sựphản đối của Tễ Huyên, chúng tôi rời phòng bệnh.
“Lâm Lan Trăn, mày có khỏe không?” Văn Nhược Tình chắc là không phải quan tâmtôi, nó hỏi vậy chỉ có một nguyên nhân thôi, chắc là nó nghĩ tôi đã hút phảibăng phiến. Nhưng...
“Tôi rất khỏe, ba ống nước biển của mày ngoại trừ việc tốt cho trao đổichất thì còn tác dụng nào nữa.” Tức chết nó đi!
“Đúng vậy đó.” Mạn Trữ cũng quyết định trêu tức nhỏ, “Sau này đừng dùng nướcbiển doạ người ta nữa, có thể dùng một chút glucozo, bổ sung thể lực cũng khôngtệ nha.”
“Tại sao lại như vậy? Làm sao có thể?” Toilet Tình không ngờ lại như vậy, vẻmặt không cam tâm. Hình như nhớ ra gì đó nói thầm, “Chẳng lẽ là anh ấy?”
“Văn Nhược Tình, tao không biết mày hận tao sâu nặng thế nào đi nữa nhưng màykhông nên quá mức! Tao cũng biết giận đó!” Tuy rằng tôi không có chuyện gìnhưng tôi quyết không tha thứ cho Toilet Tình, con nhỏ này rất quá đáng rồi.
“Có muốn nghe thử xem Tễ Huyên sẽ nói gì với mày không?” khuôn mặt Văn NhượcTình rất thảm, công phu chỉnh người của Mạn Trữ quả thật không tệ.
“Không cần, tao tin Tễ Huyên và mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cua-toi-la-xa-hoi-den/2534328/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.