Đan Nghi chống đỡ không nổi, cơ thể mềm nhũn ngã vào lòng Lục Thượng Hàn.
Đôi môi mỏng của hắn cùng đôi môi anh đào quyện vào nhau, hơi thở gấp gáp từng hồi, đan xen mê người nơi cánh mũi.
Mới có hai ngày không được gặp Đan Nghi mà Lục Thượng Hàn đã rất nhớ, rất nhớ cô rồi. Dù ở nơi xa giải quyết công việc thì trong trí não hắn vẫn không lúc nào không hiển hiện hình ảnh cô cười tươi như hoa này.
Thêm nữa, hai ngày liên tiếp Đan Nghi đều gọi cho hắn để tìm kiếm sự giúp đỡ, trong lòng hắn bứt rứt không yên, chỉ lo sợ cô sẽ gặp phải nguy hiểm.
Tuy lí trí vẫn biết cô hoàn toàn có thể đối phó với những chuyện đó và sẽ không có gì là nguy hiểm cả.
Nhưng về mặt tình cảm, hắn vẫn cứ thấy không yên.
Hắn ôm hôn cô thật lâu, thật lâu.
Mãi mới chịu buông tha cho cô.
Khuôn mặt Đan Nghi ửng đỏ, hai má nóng ran, đôi mắt thì mơ màng.
Lục Thượng Hàn vừa thấy buồn cười vừa nhìn cô với đầy sự yêu thương.
Mãi lúc lâu hơi thở của Đan Nghi mới đều đều trở lại, ngước lên nhìn vào đôi mắt như cười như không của hắn. Trong đôi mắt sâu thẳm ấy ẩn chứa một sự yêu chiều mãnh liệt như muốn nuốt chửng lấy cô.
Đan Nghi bật cười:
- Sao anh đã về rồi? Không phải là có chuyện quan trọng cần giải quyết sao?
- Anh mới vắng mặt có hai hôm mà em đã làm cho Đan gia loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110721/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.