Chỗ vòng này, vốn đều là số hàng mà ngày mai Cảnh Tự Thanh phải mang đi giao,tất cả đều là hàng thật.
Trần Hải Minh đánh tráo đồ giả vào và chuyển đồ thật về đây.
Lúc đầu, Trần Mỹ Tâm vốn chỉ định lấy vài chiếc, nhưng nghĩ đến việc Trần Hải Minh đổi xử rộng rãi với Đan Nghi như vậy mà đối với mình lại keo kiệt, bủn xỉn.
Càng nghĩ càng thấy bất mãn, thế là lấy luôn cả vài chục chiếc, đeo tất cả lên tay, tuy nặng nhưng cũng coi như là dễ cầm.
Lấy đồ xong, đóng kết sắt và cửa lại như lúc đầu rồi nhẹ chân nhẹ tay mà rời đi.
Vừa bước được mấy bước thì vừa hay gặp một người làm đang dọn vệ sinh, người đó cung kính chào hỏi:
- Trần tiểu thư!
Tim Trần Mỹ Tâm như muốn nhảy vọt ra ngoài, may là nhờ vào thân phận đặc biệt của cô ta nên cũng không ai hỏi han tỉ mỉ.
Cô ta tự an ủi bản thân, mình là con ruột của ba, lấy chút đồ của ba như vậy, kể cả sau này có bị phát hiện, cùng lắm thì cũng chỉ bị ba mắng một trận là xong.
Nghĩ vậy, tâm trạng Trần Mỹ Tâm tốt lên không ít.
Cô ta ra khỏi Đan gia, rồi cho tất cả đống vòng vào trong chiếc balo của mình.
Lúc gặp Điền Nhĩ Phương, cô ta không khỏi dương dương đắc ý, nói:
- Em cho chị xem một món đồ này này.
- Là gì vậy?
Điền Nhĩ Phương không khỏi tò mò, không hiểu Trần Mỹ Tâm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110678/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.