Trong suốt quá trình hình thành và phát triển của Đại học A, chưa bao giờ xảy ra một việc nghiêm trọng như này, vậy nên khai trừ họ cũng là điều đương nhiên.
Nhất là việc có liên quan đến xuân dược, điều này càng khiến cho ban giám hiệu của trường khó lòng mà làm ngơ không quản.
Kì nghỉ hè này, Bạch Văn Bình, Diệp Mộng Kỳ đều phải chạy ngược chạy xuôi nhằm mong có thể ở lại trong ngôi trường này.
Bạch Văn Bình giờ đã là sinh viên năm ba, chẳng mấy chốc là bước sang năm tư, rồi sẽ tốt nghiệp ra trường và đi làm, nên sao chịu bị đuổi học như vậy được chứ?
Diệp Mộng Kỳ cũng đã kết thúc việc học ở lớp dự bị, sắp bước vào học năm nhất, giờ thấy tiền đồ bị hủy trong chớp mắt, lòng hai kẻ binh họ đang rối như tơ vò.
Cả kì nghỉ hè này bọn họ chạy ngược chạy xuôi lo chuyện mà chân tay như muốn gẫy rụng hết rồi.
Vốn dĩ, Diệp Mộng Kỳ tưởng rằng Bạch Văn Bình quen biết rộng, có thể nhờ vả ai đó giúp đỡ. Ai dè Bạch gia hiện tại đang là một đống hỗn độn, giờ tự thân khó giữ, danh tiếng không còn.
Diệp Mộng Kỳ những tưởng Bạch Văn Bình là công tử của gia đình giầu có, giờ mới biết tất cả chỉ là lừa dối.
Còn Bạch Văn Bình cũng cứ tưởng Diệp Mộng Kỳ là thiên kim tiểu thư của một gia đình danh giá, lần này đặt hết mọi trông mong vào Diệp gia, ai dè cô ta cũng chỉ là một thiên kim giả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110647/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.