Là đương kim đại tiểu thư duy nhất của Đan gia, cô còn chưa xuất hiện mà Trần Ngọc Tâm có mặt, đang cười nói lả lơi với đám quan khách rồi.
Đan Nghi nở nụ cười tươi tắn bước vào gian phòng, Trần Hải Minh thấy cô thì lập tức nói lớn:
- Nghi Nghi về rồi à con? Con thật là mải chơi quá, không biết cả ngày đều đã đi những đâu mà giờ mới chịu về nữa?
Câu nói của ông ta hệt như sự trách yêu của người cha giành cho cô con gái ham chơi... Nhưng cũng như vô tình mà nói với mọi người trong bữa tiệc, Đan Nghi chính là một đứa con ham chơi không nghe lời.
Đan Nghi cười đáp lại:
- Ba,hôm nay con đi đến mộ thăm ông ngoại nên về muộn chút ạ!
- Thì ra là vậy, xin đại tiểu thư cố nén đau thương!
Lập tức có vị khách mời cất lời an ủi.
Đan Nghi chỉ nhẹ nhàng nói một câu vậy là đã lập tức giải thích được lí do mình về muộn và xóa bỏ được nghi vấn mình là một đứa trẻ ham chơi. Hơn nữa còn thể hiện được sự hiếu thuận của bản thân.
Trần Hải Minh nghe vậy thì cũng chỉ còn cách nở nụ cười gượng gạo:
- Vậy sao? Vậy con nhanh ngồi xuống đây dùng bữa cùng các bác các chứ đi con.
- Vâng ạ!
Đan Nghi ngồi xuống rồi vờ như vô tình mà nói:
- Vừa hay, dùng bữa xong, con sẽ đi thu dọn những món đồ ngọc ngà, đá quý của ông ra. Khi còn sống, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110613/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.