- Đan Nghi, đừng buồn nữa, có bọn tôi luôn ở bên bà mà!
An Kỳ lên tiếng đầu tiên.
Đan Nghi khẽ gật đầu.
- Đúng rồi, cái con bé Trần Ngọc Tâm đang ở trong nhà bà ý, rốt cuộc đang định làm trò gì vậy chứ? Cô ta lại chủ động đến tìm bọn tôi để hỏi về hành tung của Lục Thượng Hàn và Hắc Khải nữa chứ? Cô ta định cóc ghẻ ăn thịt thiên nga sao? Điên mất rồi sao chứ?
An Kỳ không khỏi bức xúc mà cằn nhằn.
Đan Nghi bật cười hỏi lại:
- Tìm mọi người để dò tin tức sao?
- Đúng thế! Ai mà chẳng biết Lục Thượng Hàn và Hắc Khải đều là những nhân vật có tầm ảnh hưởng khủng khiếp thế nào rồi, đâu phải ai cũng có thể kết giao được đâu? Với cái dáng vẻ chả ra làm sao của cô ta thì lại càng khó mà phát sinh giao thiệp cùng hai người họ. Và thế là cô ta tìm đến bọn tôi để dò hỏi.
An Kỳ vốn chẳng ưa gì Trần Ngọc Tâm nên nhắc tới cô ta với giọng điệu rất khó chịu.
Đan Nghi mím môi cười rồi cất tiếng hỏi:
- Vậy mọi người trả lời thế nào?
- Tôi thả chó ra đuổi cô ta bỏ chạy!
Cảnh Hối chạy đến sát bên Đan Nghi, dáng vẻ đầy nghịch ngợm.
Đan Nghi nghe vậy không khỏi phì cười...
Cảnh Hối tiếp lời:
- Bà đừng có mà không tin, với loại người như cô ta.... Tự xem bản thân như một đại tiểu thư thật sự rồi vậy, cô ta nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110603/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.