Trần Hải Minh nói đầy nghiêm khắc :
- Nó không hiểu chuyện, con phải biết điều, nếu không thì có gì để mà so sánh?
- Con hiểu rồi!
Trần Ngọc Tâm vội nói.
- Sao? Tiền ta đưa, vẫn không đủ sài ư?
Trần Hải Minh có chút không vui.
- Sao lại đi than nghèo kể khổ với Đan Nghi?
- Con...con thật sự chỉ nói đùa với Đan Nghi thôi.
Trần Ngọc Tâm thật không ngờ là Đan Nghi lại nói lại chuyện này với Trần Hải Minh.
Trần Hải Minh tiếp tục nói:
- Con phải nhớ, giờ con vẫn chưa phải là đại tiểu thư gì đâu,có nhiều thứ phải cẩn trọng, đừng để người khác nắm thóp.
Trần Ngọc Tâm vội gật đầu... Nhưng cô ta thật không hiểu tại sao ba mình lạ rất không vui như vậy.
"Nhắc đến chuyện tiền,ông ta liền tỏ thái độ như này.... Nhưng rõ ràng Đan Nghi dùng thứ gì cũng là loại tốt nhất, đắt nhất... Tại sao ông ta lại không chịu cho mình thêm chút tiền nữa cơ chứ?"
Trong lòng Trần Ngọc Tâm lúc này thật sự rất bất bình.
Cô ta rõ ràng đã không hiểu được cái khó của Trần Hải Minh.
Đan thị, tuy là mấy năm gần đây đều do Trần Hải Minh quản lí, nhưng từ khi kết hôn với Đan Khánh tới giờ thì thân phận của ông ta cũng chỉ là người quản lí mà thôi.
Phải đến khi Đan Khánh chết đi thì ông ta mới nắm được ít cổ phần trong tay và có một khoản tiền mà bản thân có thể tự do tiêu sài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110538/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.