- Đan Nghi phải không?
Nở nụ cười ngạo mạn, Diệp Kỳ Ân nhìn Đan Nghi với dáng vẻ đầy khinh thường.
Cô ta nhìn Đan Nghi từ đầu tới chân, Đan Nghi hôm nay vẫn vậy, vẫn mặc bộ đồ hết sức bình dân, áo phông trắng, váy bò ngắn, kết hợp cùng đôi giày thể thao, vừa tiện lợi mà trẻ trung.
Đan Nghi cao hơn Diệp Mộng Kỳ, dáng người lại thon thả...khẽ lướt nhìn cô ta:
- Có việc gì thì nói đi, tôi rất bận!
- Cô thật sự Đan Nghi, tiểu thư độc nhất của Đan gia?
Diệp Mộng Kỳ không tin cho lắm vào thân phận này của Đan Nghi, thật ra cuộc sống của Đan Nghi trong giới thượng lưu tại thành phố quê nhà thì một người bình thường như Mộng Diệp Kỳ căn bản là không có cơ hội để tiếp xúc.
- Tại sao tôi phải nói cho cô biết?
Đan Nghi vòng qua cô ta, định đi tiếp.
Diệp Mộng Kỳ vội chặn Đan Nghi lại:
- Đan Nghi, cô quá cao ngạo rồi đấy! Văn Bình học trưởng đối với cô tốt như vậy, thế mà cô lại không chút động lòng!
- Liên quan gì tới cô?
Đan Nghi bật cười, cảm thấy Diệp Mộng Kỳ bệnh không nhẹ.
- Văn Bình học trưởng vừa cao to, đẹp trai, tính tình lại tốt vậy, thành tích học tập còn rất cao...
Gần đây Diệp Mộng Kỳ và Bạch Văn Bình nói chuyện rất rôm rả, trong lòng cô ta, Bạch Văn Bình chính là một mẫu hình Bạch Mã hoàng tử mà cô ta đang mong đợi.
- Vậy cô cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110476/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.