Nam thanh niên tuấn tú ấy rất nhanh đã bước đến bên bàn Đan Nghi ngồi, kéo ghế ngồi xuống.
Dáng người dong dỏng cao, gương mặt điển trai, cử chỉ hành động đều toát lên một phong thái trang nhã, nhẹ nhàng.
Ăn mặc theo phong cách Anh quốc càng khiến anh ta thêm phần quyến rũ.
- Hắc Khải!!!
Đan Nghi khẽ nhíu mày...
- Thật vinh hạnh khi mà Đan Nghi tiểu thư vẫn còn nhớ tên tôi!
Ngón tay dài chỉ vào menu đặt trên bàn rồi quay qua nói với nhân viên quán:
- Một li cappuccino!
Đan Nghi cười nói:
- Ai mà lại không nhớ tên anh chứ? Một chiếc búa đinh, không biết đã đập tan bao châu báu ngọc ngà, cũng đập tan nát mộng đổi đời của bao người. Lần trước anh dùng búa ấy đập tan sợi dây chuyền giả của Đường Sa Sa... đến giờ cô ta còn chưa trả hết nợ cơ.
- Đấy không phải là búa đinh.
Khóe môi Hắc Khải khẽ giật giật...
- Đó là búa thần, có thể phân kim đoạn ngọc, chỉ đập bảo ngọc không đập đinh,sao có thể gọi là búa đinh chứ?
- Búa thần... đó không phải là thần khí của vị anh hùng Thor trong truyền thuyết sao?
Đan Nghi bật cười...
Hắc Khởi bị cô trêu cho nghẹn lời...
Anh ta im lặng giây lát rồi chuyển hướng câu chuyện:
- Được rồi, nói việc chính nhé!
- Anh chính là người mà hôm nay tôi cần gặp sao?
Đan Nghi có chút bất ngờ.
Hắc Khải tiếp lời:
- Sao, không được ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110451/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.