Đan Nghi cũng không nói gì thêm.
Đường Sa Sa sớm đã phải bị tống khứ ra khỏi cuộc đời cô, cô không nên vì những nhân vật tiểu tốt ấy mà tốn thời gian, công sức.
Hai ngày này, Lục Thượng Hàn chăm sóc cô càng lúc càng chu đáo hơn.
Hơn nữa,mặc dù hắn luôn miệng dọa cô phải cùng hắn "vận động " nọ kia... nhưng thực chất chỉ là hắn muốn cô giành nhiều thời gian để nghỉ ngơi hơn, hạn chế việc cô nghịch điện thoại và đọc sách.
Cũng trong những ngày này, số lần hắn phải xối nước lạnh lại khiến phí nước trong nhà tốn lên không ít lần... nhưng dù vậy hắn cũng không hề làm gì Đan Nghi cả.
Hai ngày sau, tuy " đại thẩm " vẫn chưa rời đi nhưng Đan Nghi đã lại có thể thoải mái hoạt động rồi, tinh thần hồi phục hoàn toàn 100%.
Đan Nghi vẫn còn ít tuổi, mới chỉ vừa tròn 18, đang là độ tuổi thanh xuân phơi phới, năng lượng dạt dào nhất. Tinh thần vừa hồi phục là lập tức đến trường học và đi chơi khắp nơi cùng bạn bè, căn bản là không chút để tâm tới Lục Thượng Hàn.
Điều đó khiến Lục Thượng Hàn vô cùng bất mãn với chú
" bạch nhãn lang " (sói mắt trắng, ý chỉ kẻ vong ân phụ nghĩa) này.
Cái cô gái nhỏ này từ đầu đến cuối vẫn chưa học được cách đặt hết mình vào chuyện tình cảm giữa hai người. Buổi đêm, lạnh rồi, thì tự biết rúc vào vòng tay hắn, đến ban ngày thì cứ như một cơn gió bay mất không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110448/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.