Gương mặt Đường Sa Sa trắng bệch, thảm hại tới khó coi.
Nam sinh viên để bản luận văn của Đường Sa Sa lên máy chiếu và phóng to ra cho mọi người cùng nhìn.
Mọi người tìm các chữ theo như thứ tự mà Đan Nghi vừa nói:
- Kẻ...
- trộm...
- là...
- tiểu....
- cẩu....
- Kẻ trộm là tiểu cẩu!
Dưới sự hiệp lực của tất cả mọi người, rất nhanh đã tìm ra những chữ cái đó trong bài luận văn mà Đường Sa Sa mang tới, hoàn toàn phù hợp với những gì Đan Nghi nói.
Khuôn mặt Đường Sa Sa lúc này đã biến dạng quá mức, ả sau khi lấy trộm được bản thảo của Đan Nghi, cơ bản là đến động não một chút cũng không mà cứ thế chép y xì lại, một lòng một dạ chỉ nghĩ đến việc sẽ cho Đan Nghi bị một vố thật đau, đâu có tâm trạng mà để ý tới những tiểu tiết khác.
Ả nào có ngờ tới, Đan Nghi sớm đã có chuẩn bị, cơ bản là không cho ả cơ hội đạt được mục đích xấu xa đó.
Đã bị Đường Sa Sa ám hại bao lần như vậy, Đan Nghi sao có thể không phòng ngừa sẵn trường hợp này xảy ra chứ?
Bạn bè cùng lớp, các giáo viên đều dồn ánh nhìn về phía Đường Sa Sa, Đan Nghi cũng bước tới trước mặt ả.
Gương mặt tươi cười,nói:
- Đường Sa Sa, thật ra việc cô giành bạn trai của tôi ý, tôi sớm đã không để tâm rồi, vì một người đàn ông tồi như vậy, ai mà muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110441/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.