Thầy giáo thấy Đan Nghi nói vậy thì cũng cố gắng điều chỉnh thái độ nhẹ nhàng hơn... Đan Nghi trước nay thành tích học tập đều rất tốt, lại ngoan, chưa từng khiến ai phải phiền muộn vì mình.
Thầy giáo vũng rất quý Đan Nghi.
Thầy giáo nhẹ nhàng cất tiếng hỏi:
- Đan Nghi, em định làm gì vậy?
- Thưa thầy, em có định làm gì đâu ạ?... Gần đây ở nơi em ở có rất nhiều chuột, ban đêm em đều bị chúng phá cho mất ngủ. Dì Dương có bảo em mua cái bẫy chuột về dùng... Thế là em mới mua một chiếc và để trong ngăn kéo bàn học.
Giọng nói của cô đầy vẻ đáng thương:
- Em cũng không biết vì sao mà nó lại làm người khác bị thương được nữa.
- Vậy sao?
Thầy giáo có chút tin vào những gì Đan Nghi nói bởi dáng vẻ, lời nói, cử chỉ của cô đều rất dễ khiến cho người khác tin tưởng.
Nhưng Đường Sa Sa lại có chút hoảng, định lùi một bước tiến trăm bước:
- Đan Nghi, thì ra là cậu làm! Cậu mua bẫy chuột sao lại không cất gọn vào? Lần này là khiến tớ bị thương, lần sau có thể khiến cho các bạn cùng lớp cũng bị thương thì sao? Việc lần này tớ có thể bỏ qua, cậu sau này phải nhớ cất cho gọn gàng vào nhé!
Nói xong, rồi quay sang phía thầy giáo:
- Thưa thầy, việc lần này bỏ qua đi thầy nhé!
Ả ra vẻ đại độ khoan dung, không chút chấp nhặt để mong đạt được cảm tình của mọi người....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-chuan-soi-ca/3110355/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.