An Cửu khoanh tay đứng trước cửa phòng tắm, lấy chân đá vào quần áo của Phó Thần Thương, cuối cùng khắc chế kích động muốn ném tất cả vào thùng rác.
Lật đi lật lại cổ áo phía sau, nhãn hiệu gì cũng không có mới càng đáng sợ, đưa đi giặt khô, lỡ làm hỏng rồi lại cho anh lấy cớ tìm phiền toái.
Không để ý đến những quần áo kia nữa, đang chuẩn bị gọi cho Phó Cảnh Hi thì chuông cửa vang lên.
Mở cửa, nhìn thấy người đàn ông nhiều ngày không gặp, cả người mệt mỏi nhưng ánh mắt dịu dàng như nước làm cô thoải mái đến từng lỗ chân lông.
“Làm sao anh biết nơi này?”
“Kiều Tang nói.”
“À.” An Cửu nhìn anh, có chút ngớ ngẩn.
“Có thể vào không?”
Lúc này An Cửu mới hồi phục tinh thần, nghiêng người cho anh đi vào, trong tay anh còn cầm hành lý, xem ra còn chưa trở về nhà đã trực tiếp đến đây.
“Toilet đâu? Mới vừa rồi có một đứa bé chạy đến, không cận thận cọ đầy kem lên áo.” Phó Cảnh Hi có chút bất đắc dĩ.
An Cửu nhìn một chút, quả nhiên ống tay áo của anh bẩn một mảng lớn.
“Anh đúng là được trẻ con hoan nghênh.” An Cửu chế nhạo, chỉ về phía phòng vệ sinh, vừa dứt lời, trong đầu “ầm” một âm thanh vang lên, đột nhiên nhớ đến toilet còn một đống quần áo.
Vì vậy, Phó Cảnh Hi đi mấy bước đã bị cô ôm eo từ phía sau.
Phó Cảnh Hi bị buộc dừng chân, thân thể rõ ràng cứng lại, “An Cửu?”
An Cửu vòng đến trước người anh, trực tiếp om vào ngực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-cam-thu-khong-dang-tin/1265857/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.