Tô Thư Nghi tự biết lí do của mình tồi tệ đến thế nào. Cô đã lén giở đồ của người khác. Chính cô cũng không dám tin rằng mình sẽ làm ra hành vi rất tệ hại như thế.
Nhìn Tô Thư Nghi trước mặt tái mét mặt mày, Cố Mặc Ngôn chỉ cảm thấy trái tim đau âm ỉ.
Chết tiệt.
Có phải vì giọng điệu vừa rồi của anh quá nghiêm khắc nên đã khiến cô sợ hãi không?
Cố Mặc Ngôn thực sự không muốn nổi nóng với cô, nhưng cảnh tượng sợi dây chuyền suýt vỡ vụn vừa rồi dường như vẫn còn ngay trước mặt khiến anh không khỏi cảm thấy tức giận.
Sợi dây chuyền này tượng trưng cho quá nhiều điều với anh. Nếu như vừa rồi rơi vỡ thật thì…
Anh còn không dám nghĩ.
Anh biết nếu lúc này mình còn ở cùng Tô Thư Nghi thì sợ rằng thái độ sẽ vẫn không được tốt đẹp, bèn quay người đi về phía tủ quần áo, lấy áo sơ mi ra mặc: “Công ty anh còn có vài việc. Anh ra ngoài đã. Em nghỉ ngơi sớm đi.”
Hàng mi của Tô Thư Nghi rưng rưng.
Cố Mặc Ngôn làm vậy là không muốn nhìn thấy mình nữa ư?
Nhưng cô cũng không thể nói được gì, chỉ cắn môi gật đầu.
Chẳng mấy chốc Cố Mặc Ngôn đã thay đồ xong, thậm chí tóc còn chưa sấy khô đã ngồi thẳng vào chiếc xe lăn, rời khỏi phòng.
Anh đi thẳng xuống dưới lầu. Má Vương đang quét dọn nhà cửa, thấy Cố Mặc Ngôn thì không khỏi tần ngần.
“Cậu chủ, giờ này rồi mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-bac-ty-la-chu-no/2755855/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.