Sáu người lính thấy cô gái với hai bàn chân trần, tóc xõa ngang vai, mặc một chiếc váy dài màu hồng đứng trước mặt, ….
Trong ngày đông lạnh như thế này, một cô gái chỉ mặc một chiếc vày dài, cô không lạnh sao?
Không, trọng điểm không phải ở đó.
“Xin lỗi tiểu thư, ở đây là bệnh viện, cấm gây ồn ào.” Một anh lính trong đám đó nói nhỏ.
Đối với những người lính này mà nói, muốn giữ quan hệ tốt với dân thường thì trong bất cứ trường hợp nào cũng phải cười.
Tần Vô Song không đáp lại mấy người này, cô kéo váy lên để lộ ra đôi chân dài trắng nõn, cô còn vỗ vỗ cái đùi và lớn tiếng nói: “Sao nào, bà đây chính là không sợ lạnh đấy, bà đây thích mặc như thế này, ánh mắt đó các người có ý gì hả? Các người muốn làm gì hả?”
Tiếng gào thét của Tần Vô Song làm sáu người lính sững sờ.
Không ngờ những cô gái xinh đẹp bây giờ đều nóng tính như vậy.
“Con mụ điên, cô bị bệnh thần kinh à?” Tay của Ngô Chấn còn cầm một đôi ủng màu đỏ, hắn nhanh chóng đi đến bên cạnh Tần Vô Song, trực tiếp ôm cô dưới ánh mắt kinh ngạc của những người lính, rồi hắn cúi xuống giúp cô mang dày vào.
Người đàn ông tốt nha!
Trong lòng những người lính này thầm khen người đàn ông vừa xuất hiện.
Nhưng Tần Vô Song không nể mặt Ngô Chấn, sau khi Ngô Chấn mang giày cho cô xong, cô liền giẫm vào chân Ngô Chấn.
Đế giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ba-dao-rat-cung-chieu-vo/1987963/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.