🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nghe thấy tiếng nổ lớn, Phó Quân Hoàng và Tô Kình Thiên cùng nhau chạy ra ngoài.



Khóa cửa điện tử của căn phòng 608 đã hoàn toàn bị nổ tung, nhìn từ bên ngoài vào, trong phòng đã biến thành một đống tàn tro.



Sau khi đẩy cửa ra và nhìn thấy đống hoang tàn trước mắt, tim họ bỗng chùng xuống, lòng vô cùng hoảng sợ.



Vào thời điểm họ chưa kịp phản ứng gì thì cơ thể họ đã nhanh chóng chạy vào trong căn phòng 608 đó.



"Nặc Nặc, Nặc Nặc!" Tô Kình Thiên vội vàng la lên trong đống đổ nát, thế nhưng một câu trả lời cũng không có, lúc bấy giờ, mùi của đồ vật bị thiêu cháy, mùi của khói bụi mịt mù, mùi của thuốc nổ xộc lên mũi và miệng hắn... đủ loại mùi hương trộn lẫn thành một, thế nhưng, mãi mà hắn vẫn không thể nào ngửi được mùi hương trên người bảo bối của mình.



Cả người Phó Quân Hoàng cứng đờ, gương mặt anh tái nhợt, đờ đẫn nhìn Tô Kình Thiên hoảng sợ lục tìm khắp căn phòng và gọi tên Tô Nặc. Lúc đó anh mới nhận ra, bản thân anh không thể thốt ra một lời nào.



"Chú... nhỏ, chú nhỏ, chú nhỏ!" Tiếng la khóc hoảng sợ bất chợt vang lên từ trong đống đổ nát.



Tô Kình Thiên bỗng dừng lại, hắn cố gắng khiến cho giọng nói của mình trở nên bình tĩnh hơn và nói: "Nặc Nặc, em hãy nói gì đi, mau lên." Hắn muốn xác định vị trí hiện tại của cô, khắp căn phòng này đều là một đống đổ nát, dù cho có đảo mắt nhìn xung quanh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ba-dao-rat-cung-chieu-vo/1987953/chuong-138.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ
Chương 138: Em bằng lòng về nhà cùng anh không? (1)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.