Chương 46
Bầu trời âm u.
Trong thành phố rất hỗn loạn, gần như cả bầu trời cũng bị nhiễm không khí đó, từng đám sương mù dày đặc vây kín trời, đôi cánh màu bạc xuyên qua những đám sương mù đầy nguy hiểm đó, trong khoang máy bay như chui vào đường hầm thời gian, lúc tỏ lúc mờ.
Trong khoang máy bay trống trải, vài nhân viên đều ngồi nguyên tại chỗ, thắt chặt dây an toàn.
Những hành khách lác đác còn lại cũng căng thẳng ngồi trên ghế, chỉ mỗi Thiên Thụ ôm hộp cơm, nhìn ra ngoài trời qua cửa kính.
Không nhìn rõ thành phố, không nhìn rõ đại dương đã từng là màu xanh ngọc bích, chỉ thấy mọi thứ xám xịt, thành phố khắp nơi khói bụi mù mịt, hỗn loạn vô cùng. Họ tuy ở nơi cao nhất trên thành phố, nhưng cô lại như chỉ có thể nghe thấy tiếng súng, tiếng nổ, tiếng khóc, và cả máu đỏ khắp nơi…
Còn anh, đang bị chìm trong dòng hỗn loạn đó, không biết ở đâu.
Bỗng hận bản thân, tại sao lúc đó lại nói tuyệt tình như vậy, tại sao không cho anh chút thời gian, không nghe anh giải thích, không hỏi Đan Lâm cho rõ… Nếu cho anh thời gian nói, có lẽ sẽ không có tình cảnh và kết cục thế này. Cô cứ chẳng cảm nhận được rằng, trong cuộc đời cô, anh lại có vị trí quan trọng đến thế, mà khi nhìn thấy tin báo kinh khủng đó, cô lại thấy bầu trời chao đảo, mất đi mọi màu sắc vốn có.
Từ khi cô mở mắt, dường như anh luôn trầm lặng và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-anh-la-ai/3285897/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.