Edit: Vô Phong
Bên cạnh có một người phụ nữ không mời mà tới, hơi uốn éo sát vào thân mình, cảnh đẹp dưới y phục nhìn không sót một cái gì, dưới sự trêu chọc có chủ ý của cô ta, ngoại trừ vừa mới bắt đầu nhìn cô một cái, sau đó một ánh mắt cũng keo kiệt không chịu cho, chẳng biết tại sao, trong đầu cư nhiên hiện ra gương mặt quật cường của Vu Linh San, không khỏi bắt đầu lo lắng, cô không trở về nhà, tức giận thuộc về tức giận, trông nom vẫn là muốn trông nom.
Hắn để rượu xuống, trả tiền, không để ý tới cô nàng gợi cảm lớn tiếng kêu la liền lái xe về nhà.
Khi về đến nhà, Vu Linh San đang xem TV, hai chân đặt lên trên bàn bàn trà, móng chân màu đỏ tươi dưới ánh đèn có vẻ đặc biệt xinh đẹp, cô đang ôm bánh ngọt hắn mua cho cô, dùng dĩa xắn từng miếng một cho vào miệng, không biết là xem tiết mục gì hay ho, toét miệng ngây ngốc cười.
Hắn đứng trước cửa, nhìn cô không khỏi ngây cả người, đây mới thật sự là cô đi, không có tim không có phổi, vui vẻ giống như đứa bé.
Cô đang toét miệng, sau khi đối diện với ánh mắt của hắn, khóe môi cũng cứng ngắc một chút.
Lục Hiên Vũ thấy cô như vậy, lạnh lùng cười cười, tự mình vào phòng tắm, đợi đến hắn lúc đi ra, Vu Linh San cũng đứng ở cửa phòng tắm, trong tay đang cầm một nửa bánh ngọt, lầu bầu một câu, "Tôi giữ lại một nửa cho anh, anh ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-an-vung-xin-chui-mep/2193768/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.