Cửa phòng tắm bật mở, Tư Dạ Phong quấn khăn tắm quanh hông để lộ thân hình tráng kiện rắn chắc đi ra ngoài. Ngó ngang ngó dọc không thấy bóng dáng bạch thỏ kia đâu, anh ngạc nhiên đi ra bên ngoài xem thử.
Chết tiệt!
Mạc Hân Như, em lại muốn chơi trò trốn tìm với tôi sao? Đợi đấy!
Hai tay Tư Dạ Phong nắm chặt thành quyền, trên trán nổi đầy gân xanh, đôi mắt hung hung đỏ vì tức giận. Hơi thở của anh bắt đầu dồn dập, không kìm nén được, Tư Dạ Phong cầm lọ hoa trên bàn ném thẳng vào cửa kính.
Choang!
Lọ hoa vỡ ra làm trăm mảnh, rơi đầy xuống sàn nhà bóng loáng, bông hoa hồng chịu lực mạnh nên một chốc đã nát, cánh hồng bay tứ tung.
Anh đi đến bấm điện thoại thư kí, giọng nói tràn ngập lãnh khốc, nguy hiểm.
“ Thư kí Tĩnh, cô ấy đi đâu rồi?!” Giọng nói lạnh băng không kiêng dè mà vang lên.
Bên ngoài, mồ hôi Tĩnh Nghiên chảy thành dòng, anh một chân quỳ xuống đất, gương mặt trắng trẻo nay lại giọt nước mắt như đốm li ti.
“ Tổng giám đốc, tôi thật sự không cố ý đâu, chỉ tại phu nhân chạy nhanh quá, chị còn trèo qua ban công bên phòng nhân sự nên tôi không thể đuổi kịp được, tôi thật xin lỗi...huhu...Có gì anh cứ trách phạt tôi đi ạ, hức.” Thư kí Tĩn nghẹn ngào cố gắng báo cáo, bàn tay cầm điện thoại hận khôg thể ném đi.
Choang!
Tĩnh Nghiên nghe thấy tiếng thuỷ tinh va đập trong điện thoại mới hết sức hoảng sợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-ac-ma-cua-toi/2017029/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.