Mùa mưa chưa thể chấm dứt dù đã bốn giờ chiều, cơn mưa tầm tã không hề có chút gì gọi là chậm lại và ngưng tụ. Trong phòng hai thân hình đẹp đẽ nằm trên chiếc giường ấm ngủ trong ấm áp. Cô nhẹ từ từ mở đôi mắt ra, thân thể mệt mỏi đến lạ, không thể nào mà di chuyển nổi nữa, đau rát đến Hết cả cơ thể, nhớ ra thì cô vừa mới bị hại, trên người chả còn chỗ nào để bình thường, toàn dấu hôn bầm tím và những vết cắn đâu điếng. Cái ga gường bỗng dưng lại nhuộm máu đỏ làm mặt cô tái nhợt, ngồi trên giường mà Suy nghĩ đến điên đầu. Đây là lần đầu của Cô nên mọi thứ như sập đổ ca, thân người đau nhất đến nỗi chả thể nào đi được nữa, nhìn người nằm bên cạnh mà tức giận đến đỏ bừng cả mặt, thật muốn xé rách hắn ra. Bực bội lôi khẩu súng trong học tủ, nhào lại gần hắn, chỉ xém xíu nữa là phát đạn có thể gim vào đầu hắn, nhưng hắn nhanh tay đẩy đầu súng ra, giựt lại khẩu súng, ôm chặt lấy người cô.
" Sáng nay, tuyệt, không, mèo yêu của anh ": hắn bá đạo nói vào tai cô ma mị Làm cô đỏ bừng cả mặt.
" Anh thả ra, tên đại biến thái nhà anh, tuyệt tác của anh như thế này rồi anh còn không chịu nữa à ": cô bực tức quát hắn, quả thực đau lắm chứ, nếu là ai cũng vậy thui.
" Em nói những vết tích trên người em sao,hay cái ở dưới ": hắn trêu ghẹo cô đến hết mức.
" Anh": mặt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-hac-dao-cung-chieu-vo-xinh/85942/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.