“Không cần?” Hạ Thiên nhướng mày, thở dài, “Chị, em biết con người Lý tổng khá khó tính, nhưng mà mặc dù Lưu Thái so với chị hợp với công việc đại diện phát ngôn này hơn, nhưng mà em nếu như em biết có chuyện như vậy, chắc chắn sẽ không để Lưu Thái cướp của chị.”
Ý tứ bên trong bên ngoài của lời nói, chính là, Lưu Thái cướp của cô, cô không có bản lĩnh!
An Mộc nheo mắt lại, nhìn Hạ Thiên.
Từ sau lần bị Ngôn Phi Thần cảnh cáo, thời gian gần đây cô suy nghĩ rất nhiều, cho đến giờ phút này, cuối cùng cô mới nhận ra, con người Hạ Thiên này ấu trĩ đến mức nào.
Đúng vậy, chuyện trước kia cô cùng Hạ Thiên đấu đến không biết mệt, thật sự là rất ấu trĩ.
Nhưng bây giờ, Hạ Thiên vẫn ấu trĩ như cũ, còn cô thì đã trưởng thành rồi.
Hạ Thiên vốn tưởng rằng, bản thân nói tới đây, xét theo tính cách của An Mộc nhất định sẽ phủi tay chạy lấy người, đến lúc đó, An Mộc tuy rằng làm cô mất mặt, nhưng đây cũng chính là đề tài, không phải sao?
Nhưng mà không nghĩ tới, sự đả kích của bản thân, sao lại không có tác dụng thế này?
Hơn nữa An Mộc nhìn chính mình, bộ dạng cười châm chọc, sao có thể khiến cho người ta cảm thấy hoang mang vậy chứ?
Hồi lâu, An Mộc cuối cùng cũng mở miệng, “Phim của cô sắp lên sóng rồi, chúc phim của cô sẽ thành công vang dội.”
Nói xong, nâng ly với Hạ Thiên.
Hạ Thiên ngây ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2119102/chuong-857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.