“Song kiếm hợp bích?” An Mộc đắc ý.
“Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã!” Âu Dương Sát Sát đả kích.
An Mộc vẫn bất động như cũ, “Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã cũng là tình đầu ý hợp, càng chứng minh là hai bọn tôi là hợp nhau nhất!”
Âu Dương Sát Sát làm bộ dạng buồn nôn.
Tạo mẫu xong đã là năm giờ, Âu Dương Sát Sát lái xe, hai người liền đến buổi tiệc.
Vừa bước vào buổi tiệc chúc mừng, An Mộc liền bước đến khu điểm tâm để xem, quả nhiên liền nhìn thấy Diệp Đồng Đồng tham ăn.
An Mộc khóe môi mang nét cười, bước qua đó, Diệp Đồng Đồng đang đối diện với tiramisu mà chảy nước miếng, mắt đều đờ ra, không nhịn được mà đưa tay ra lấy bánh ngọt.
An Mộc vỗ vai cô một cái, cô liền bị giật mình mà rụt đôi tay nhỏ lại, quay đầu mở miệng, “Tớ không ăn, tớ chỉ đang xem thôi!”
Nhưng vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy An Mộc, tức khắc nhẹ nhàng thở ra, “Mộc Mộc, người dọa người sẽ dọa chết người đấy, lần sau đừng dọa tớ nữa.”
Nói xong, liền quay đầu, lấy chút bánh ngọt.
“Tớ nhìn lâu lắm rồi, cái bánh ngọt luôn vẫy gọi tớ, tớ không ăn thì thật sự là có lỗi với tình cảm của nó dành cho tớ.” Diệp Đồng Đồng lý lẽ chính đáng mở miệng, sau đó liền cắn một miếng.
Lúc này, đột nhiên nghe thấy một giọng nói ở phái sau, “Đồng Đồng!”
Diệp Đồng Đồng giật mình, toàn thân run rẩy, quay đầu lại liền nhìn thấy Vệ Uy đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2119101/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.