Editor: Cà Chua.
An Mộc đột nhiên cảm thấy như có ai đó hung hãn tát vào mặt.
Cô biết mà!
Anh ta trước giờ đều diễn kịch, lời nói chỉ là giả dối!
Cho dù là chính mình khơi chuyện trước, ngay lúc này, An Mộc lại cảm thấy vô cùng thất vọng.
Đến nỗi bản thân thân vọng vì cái gì, cô cũng không thèm nghĩ tới.
Đôi môi An Mộc hờ hững, hai tay vươn ra ôm lấy cổ Phong Kiêu.
Nếu như động tay động chân không giải quyết được vấn đề, vậy chỉ có thể lấy nhu thắng cương!
“Chú út à, sao anh không cho tôi đóng phim, tôi thực sự rất muốn đóng phim-“.
Thanh âm lơi lả, mang theo hơi thở mềm mại, giọng nói khiến người nghe có thể tan chảy ngay tức khắc.
Nhưng thật tình….
“Xem ra những lời tôi nói trước đây, em đều không cho ra gì?” Phong Kiêu vẫn không lộ ra dáng vẻ gì động lòng, đôi mắt giữ nguyên vẻ hung ác nham hiểm, chằm chằm nhìn An Mộc:”An Mộc, tôi đã nói với em tôi chưa bao giờ có tính kiên nhẫn. Em một lần hai lần làm vậy là muốn khiêu khích tôi, em nói xem, tôi nên trừng phạt em thế nào đây?”
Lại là giọng nói đầy mờ ám này!
Còn có thể trừng phạt như thế nào?
An Mộc trong lòng Phong Kiêu bĩu môi, chủ động rào đón trước:”Chú út, chú muốn trừng phạt tôi thế nào chứ?”
Khóe môi Phong Kiêu bất giác cong lên, lộ ra nụ cười đầy tà khí, ngón tay đang nhéo cằm cô khẽ nhúc nhích, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118465/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.