Editor: Quỷ Quỷ
Bởi vì cô hộ sĩ đó chỉ biết Đường Hạ, chứ không biết An Mộc là ai!
An Mộc đảo mắt, còn vì sao cô tắt máy, đó là do bị cảnh sát khống chế.
An Mộc lạnh lùng nói, “Bà có chuyện gì?”
Người bên kia trầm mặc một chút, “Chúng ta gặp mặt đi.”
An Mộc nhíu mi, trái tim khẽ run lên, đây là lần đầu tiên từ năm cô 5 tuổi, Hạ Tâm Băng nói muốn gặp cô, nhưng, tuy có chờ mong, nhưng lại mạnh miệng trả lời, “Có cần thiết không?”
Nhưng vừa nói ra câu này, cô lại bối rối cắn môi.
Ở sâu thẳm bên trong tim cô, có một chút kỳ vọng.
Cô biết, khát vọng của cô là nhìn thấy bà.
Mới đây cô tỏ ra cao ngạo, cũng không thể lừa dối được mình, ngược lại cô càng muốn tới gần, muốn có được tình thương của mẹ.
“An Mộc, chiêu lạt mềm buộc chặt này không ăn thua với mẹ đâu, con đang ở Kyoto, còn không muốn gặp mẹ?”
An Mộc sửng sốt, có chút không hiểu rõ lời của đối phương.
Cái gì gọi là lạt mềm buộc chặt?
Đợi đã, bà ấy đang nói gì vậy?
Mình ở Kyoto?
An Mộc lập tức chạy ra cửa sổ nhìn ra bên ngoài, bởi vì là khu biệt thự cho nên xung quanh rất yên tĩnh, không có người.
“Tôi ở Kyoto?”
“Điện thoại của mẹ con không nghe, sợ con xảy ra chuyện, tìm người điều tra tung tích của con qua điện thoại.” Hạ Tâm Băng giải thích, “Nếu đã đến đây rồi thì gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118441/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.