Editor: Tuna
“ Đương nhiên là không có!”
An Mộc hiện tại nói dối trắng trợn, bộ dạng kia rõ ràng là làm cho người ta không thể không hoài nghi.
Dù sao cũng đã học diễn kịch từ lúc mười tuổi, kỹ thuật điêu luyện. Phong Kiêu cũng không truy cứu chuyện này, khóe môi câu lên:
“ Vậy, thịt thường.”
Thịt thường, quả nhiên là cái này.
An Mộc thở dài:
“ Được rồi, chú út…Một lần, bao nhiêu tiền?”
Nói xong cô trộm nhìn anh một cái.
Phong Kiêu nhích khóe môi cười một cái.
“ Tôi nhớ, sau đêm đầu tiên của chúng ta, cô cho tôi bao nhiêu tiền vậy nhỉ?”
An Mộc lập tức nghẹn lời.
Huhu…Hu….
Người đàn ông này đúng là bụng dạ hẹp hòi, có thù tất báo!
Chuyện đó đã xảy ra bao lâu rồi chứ?
“ Ân, hay là cô thấy cô đáng giá hơn so với tôi?”
An Mộc:….Còn có kiểu còn kè mặc cả như vậy sao?!
Nếu dựa theo cách tính đó, vậy một lần năm trăm thì biết đến kiếp nào mới được?!
“ Chú, chú út, chuyện đã qua rồi thì cứ để nó qua đi, là tôi có mắt không tròng. Lấy địa vị của chú, muốn bao nhiêu cô thì có bấy nhiêu cô, tre già măng mọc, người trước ngã thì có người sau thế, chú xem, tôi dù gì cũng là xử nữ…”
“ Chẳng lẽ mỗi lần cô đều còn trong trắng sao?”
An Mộc lại nghẹn, bỏ qua chuyện đó:
“ Tôi nhỏ tuổi a….”
“ Minh tinh nhỏ nhất tron giới giải trí cũng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118410/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.