Editor: Quỷ Quỷ
An Mộc sửng sốt, mới nhớ ra, năm Phong Tư Nguyệt 15 tuổi có một ngày tâm trạng không tốt, hắt lên nước sôi vừa đun lên đùi cô từ phía sau.
Hồi ấy cô đau đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, muốn chạy đi để xử lý vết thương, nhưng Phong Tư Nguyệt túm chặt lấy cô, bắt cô thu dọn sạch sẽ mới được trở về phòng.
Chờ đến khi về được phong, trên đùi đã sưng lên một bọng nước to, do quần áo ma sát mà bị vỡ.
Da thịt cô rất mau lành, bị thương từ nhỏ đến lớn rất ít khi lưu lại sẹo.
Nhưng lần đó bị bỏng quá nghiêm trọng, nên đã để lại một vết sẹo nhàn nhạt.
Nhưng….người đàn ông này quay người cô lại, vì muốn nhìn vết sẹo đó?
Phong Kiêu hỏi, “Em nói cái gì?”
An Mộc vội vàng lấp liếm, “À, haha, không có gì, chú, tôi chưa nói gì….”
“Đói quá ăn bừa?” Người đàn ông lặp lại một chút, bởi vì đưa lưng về phía anh, nên An Mộc không nhìn thấy biểu cảm của anh, nhưng nghe giọng điệu này, có thể cảm nhận được tâm trạng của anh đang khá tốt?
“Lấy câu này để hình dung cũng không tồi.”
An Mộc đầu đầy vạch đen còn chưa rơi xuống, cả người cứng đờ!
Bởi vì….
Phong Kiêu cúi đầu, khẽ hôn lên vết sẹo của cô!
Vùng da giữa hai chân lập tức trở nên mẫn cảm, toàn bộ sự chú ý của An Mộc đều dồn xuống vị trí đó.
Hơi thở của anh rơi xuống da thịt cô, miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118409/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.