Edit: Phong Nguyệt
“Nga, hóa ra cháu dâu là - quỹ hộ chuyên nghiệp.”
An Mộc:…… Con bà nó cái gì là - quỹ hộ chuyên nghiệp! Cả nhà ngươi đều là - quỹ hộ chuyên nghiệp!
“Vâng, việc này cũng chưa có gì là tệ, tệ nhất chính là, chính tai của mình nghe được- cô được người ta thổ lộ tâm tình đấy.”
An Mộc:……
Cầm lấy di động, mở dãy số ra, phát hiện có số của đại ma vương, thế nhưng đang ở trạng thái nghe, kéo dài trọn vẹn năm phút đồng hồ!
An Mộc lấy tay đập trên đầu mình, nha, khẳng định là không cẩn thận ấn nút nghe!
Nhưng vận khí của cô cũng thật tốt?
Bất quá, năm phút đồng hồ mà nói, chắc hẳn là không có nghe được chính mình cùng Ngôn Phi Thần nói chuyện đâu.
Còn tốt.
Nhưng khi người đối diện nói, giọng chợt trầm xuống tới, “An Mộc.”
Đáy lòng của An Mộc trầm xuống.
Xong rồi.
Xong đời.
Mỗi lần nghe anh ta kêu tên cô, đều là muốn bắt đầu trừng phạt.
Chỉ là cách xa như vậy, anh ta tính toán như thế nào trừng phạt cô đây?
“Chú nhỏ?” Giọng nói lập tức liền mềm xuống dưới, An Mộc cười hì hì, “Chú nhỏ, cháu, cháu chỉ nói mò thôi.”
“Nga? Nhưng ta cảm giác được nguy cơ.”
Cơ hồ là theo bản năng cô liền biết đối phương muốn nói gì, khẳng định là muốn đem quan hệ của bọn họ đưa ra ngoài ánh sáng thì phải.
An Mộc vội vàng mở miệng, “Chú nhỏ, cháu cam đoan, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118382/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.