Editor: Quỷ Quỷ
Ngôn Phi Thần đi rồi, An Mộc liền vùi đầu vào quay phim, về phần cuộc gọi khó hiểu kia sớm đã bị cô ném ra sau đầu.
Đến tận 8h tối cô mới lê cái thân mệt mỏi về khách sạn.
Ăn cơm rửa mặt xong, nằm trên giường, đến động đậy một ngón tay cô cũng không có sức.
Đang mơ mơ màng màng, đột nhiên nhớ ra hôm nay có một cuộc gọi nhỡ, vì thế, tiện tay với lấy điện thoại,…..
Đại Ma Vương?
Ai lại có cái tên buồn cười như vậy?
Trong lòng cô vừa lóe lên một ý nghĩ, toàn thân lập tức cứng đờ.
Cái gì cơ?
Đại Ma Vương – Phong Kiêu??
Cái tên đó hai tháng rồi không hề liên lạc với mình, hôm nay đột nhiên gọi cho cô làm gì?
Tay run lên, không cẩn thận sượt qua nút gọi lại.
An Mộc hoảng sợ, lập tức tắ đi!
Cô thực sự muốn trừng phạt cánh tay xúc động kia!
Đúng lúc An Mộc đang vô cùng rối rắm, chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
“A!” An Mộc hoảng sợ thiếu chút nữa thì làm rơi điện thoại.
Trong lòng căng thẳng bồn chồn, quả nhiên là Đại Ma Vương!
Chuông điện thoại đã đổ lần thứ 2, dường như rất kiên nhẫn, ý rằng nếu cô không nhận điện, nó sẽ vang lên không ngừng.
An Mộc cắn chặt răng, nhận thì nhận, dù sao anh cũng đang không ở C thị thì làm gì được mình?
Nói vậy nhưng cô vẫn run rẩy nghe điện thoại.
Cuộc gọi vừa được kết nối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118381/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.