Edit: Phong Nguyệt
Phong Kiêu dùng ánh mắt lẳng lơ, ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm An Mộc.
An Mộc cảm thấy mình bị đối phương dùng ánh mắt lăng trì(xẻo thịt) nhìn cô, mới nghe được sự răn dạy của anh ta, giọng nói không có một tia tức giận: “Được một tấc lại muốn tiến một thước.”
Trong lòng của An Mộc, chợt trầm xuống, vội vàng kéo cánh tay của anh, thè lưỡi cười nói, “Ta biết chú nhỏ đối với ta tốt nhất, chú nhỏ, đoàn phim muốn quay phim, trong trường học ta muốn xin nghỉ, cái này……”
“Muốn ta đây giúp cháu dâu phải không.”Giọng nói của Phong Kiêu, vẫn tà mị như cũ, khàn khàn tựa như đàn violon, “Nhưng cháu dâu phải đáp ứng ta, cái phim truyền hình khi hoàn thành, liền ngoan ngoãn nghe lời.”
——*——
Trưa hôm đó, Phong Tử Khiêm hưng phấn nói cho An Mộc biết sự tình đã lđược giải quyết, bên đài truyền hình sẽ không phong tỏa phim truyền hình, 《 Đông Hoa công chúa 》 có thể tiếp tục truyền phát tin tức.
An Mộc nhẹ nhàng thở ra.
Vết thương trên người tuy rằng nhìn qua thật khủng bố, nhưng đích xác chỉ là một ít bị thương ngoài da, An Mộc kiên trì xuất viện, tiếp tục đi quay phim, ít nhất không thể trì hoãn vì cuối tuần phải truyền phát tin tức.
Nhưng khi cô trở lại đoàn phim, lại phát hiện, nhân viên bên ngoài đoàn làm phim, thế nhưng toàn bộ biến mất!
Trong nháy mắt An Mộc choáng váng.
Vào lúc này cô mới có phản ứng lại, sự việc mình bị phong tỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-trum-giai-tri-bi-mat-cung-chieu-co-vo-ngoc-ngot-ngao/2118357/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.