Diêu Y Lẫm ngửa đầu: “Ngươi nói cái gì?” 
Bùi Nguyệt Thần xoay người rời đi, chỉ bỏ lại một câu. 
“Không nhân rõ lòng mình, sau này chịu khổ là do ngươi nha.” 
Diêu Y Lẫm cảm thấy không sao hiểu nổi, lắc lắc đầy đẩy cửa đi vào. 
Dụng cụ trị liệu đều được lấy ra không còn thứ gì, Dương Quân nằm ở trên giường đang ngủ say. Sắc mặt trắng cùng với ra giường một màu. 
Diêu Y Lẫm đi qua, kéo cái ghế bên cạnh ngồi xuống. 
Lẳng lặng mà nhìn hắn hồi lâu, đưa tay cầm lấy tay hắn. 
Nam nhân thoạt nhìn yếu đuối nằm trên giường không có chút sức sống làm ngực Diêu Y Lẫm có chút đau đớn. 
Không biết mình tại sao có cảm giác như thế, Diêu Y Lẫm trong tiểm thức lảng tránh suy nghĩ về vấn đề này. 
Ngón tay xoa lên khuôn mặt nam nhân, Diêu Y Lẫm nhẹ nhàng nói: “Sao còn chưa tỉnh lại, không phải đã nói không có vấn đề gì sao?” 
“Ta thừa nhận đánh ngươi là không đúng, nhưng không phải là ngươi khiến ta sinh khí ta cũng sẽ không làm như vậy sao?” 
“Ngươi tại sao không muốn giữ cục cưng của chúng ta? Lẽ nào ngươi không thích hài từ?” 
“Hơn nữa cục cưng rất thích ngươi, ngươi cũng không thèm nhìn nó một cái…” 
“Ta đã nghĩ cho cục cưng có tên hay rồi, ngươi cho rằng kêu Diêu Quân Nhung hay Diêu Ảnh Trần cái nào hay?” 
“Ngươi không tỉnh lại là vì sợ ta sao? Ta đảm bảo, sau này sẽ không bao giờ đánh ngươi nữa…” 
“Nêu ngươi không tỉnh, an toàn của đệ đệ ngươi ta không bảo đảm rồi nha…” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-troi-ta-han-nguoi/1215091/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.