Nhìn nhanh người đang đè lên hắn, hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng không biết người kia là lúc nào trở về.
Dương Quân nỗ lực đem kẻ giống như bạch tuộc quấn lấy người hắn đẩy ra, thế nhưng càng cố sức, người nằm trên lại càng ôm chặt, hai cánh tay tựa như vòng sắt cố trụ trên người hắn.
Đích thực không có biện pháp, Dương Quân thay đổi thái đội kéo đầu người kia đem hắn gọi tỉnh. Còn chưa kéo được vài cái, Diêu Y Lẫm cảm thấy khó chịu mà nói lầm bầm vài tiếng, như muốn tỉnh. Dương Quân chưa kịp vui vẻ, Diêu Y Lẫm theo cái tay đang túm đầu hắn mà véo lung tung cho hả giận, đau đến nước mắt Dương Quân đều chảy ra lại không dám lên tiếng, miễn cưỡng mà nhịn xuống.
──
Diêu Y Lẫm ngủ rất ngon, rất thoải mái. Thật lâu rồi chưa từng được ngủ ngon như vậy càng thêm ôm chặt ‘vật’ trong lòng.
Hắn ôm ‘vật thể’ ấm áp mà mềm mềm, cảm giác rất dễ chịu. Hắn cảm thấy mỹ mãn mà ôm, quả nhiên ngủ thẳng đến sáng.
Nhưng không bao lâu, ‘vật’ trong lòng không an phận liền động đậy, liều mạng muốn tránh né cái ôm của hắn. Hắn sốt ruột mà khép chặt hai tay, ‘vật’ trong lòng lại càng di chuyển ác liệt, da đầu lại có chút phát đau, hình như có ‘cái gì đó’ đang túm đầu hắn.
Diêu Y Lẫm tức giận mà véo ‘cái gì đó’ vài cái!
Không tệ, hiệu quả tốt, cuối cùng cũng không động đậy nữa.
Hắn hài lòng nghĩ, ở trên mặt cọ cọ, lần thứ hai rơi vào mộng đẹp.
===================
Diêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-troi-ta-han-nguoi/1215070/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.