Trước mắt Cô hai bây giờ là bờ vực, phía dưới là dòng sông cực lớn, nước chảy xiết cuồng cuộn lỡ mà té xuống dưới chỉ có nước toi mạng, Cô hai đứng yên từ từ xoay người lại nhìn về phía Trần My nhếch môi cười:
"Lần này tui lại thắng cô rồi Trần My à." từng bước từng bước lui về phía sau, cho đến khi chỉ còn lại nửa bước chân nữa thôi là Cô hai sẽ té xuống dưới, mưa cứ rơi, gió cứ thổi.
"Đừng...đừng mà chị xin em đó Quỳnh Anh, quay lại đi mà, chị ....chị sẽ...sẽ thả em đi chỉ cần em...chỉ cần...em quay lại đây đi thôi, chị xin em đó Quỳnh Anh à...híc..." lúc Trần My thấy Cô hai từng bước lui vào phía bờ vực, thì lúc này ả mới hiểu ra Cô hai thà chết chứ không chịu ở bên ả, ả lắc đầu van xin Cô hai đừng lui về phía sau nữa, ả quỳ xuống van xin Cô hai quay lại, rốt cuộc cuối cùng ả đã khóc.
"Nè Trần My nếu như không có ngày hôm nay, em nghĩ mình sẽ là tri kỷ của nhau, chị là người mà em từng tôn trọng nhất, nhưng chị làm em thất vọng quá." nhìn thấy Trần My khóc Cô hai khẽ mỉm cười nói, cảnh vật trước mắt Cô hai càng ngày càng mơ hồ, cuối cùng Cô hai giang hai tay ra, nhắm mắt lại, mỉm cười, ngã về phía sau cả người Cô hai rơi tự do xuống dòng sông chảy xiết, máu trên người Cô hai hòa làm một với dòng nước làm nó đỏ rực và biến mất.
"KHÔNG!!!!!!!!!!!!QUỲNH ANH!!!!!!!!! ƠI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!." Trần My chạy đến muốn nắm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/3110620/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.