Một ngày cứ thế trôi qua, bữa trưa hôm đó lúc Cô út, Cậu cả đang bàn giao lại các công việc ở đây để sắp xếp về lại Bạc Liêu, thì có người chạy lại báo " Thưa Cô, Cậu người hôm qua Cô, Cậu cứu tỉnh rồi ạ."
"Anh lo chuyện ở đây đi, em đi coi sao." Cô út nghe người tỉnh, liền quay sang nói với Cậu cả xong bỏ đi một nước một.
"Ủa em!!!!!!." Cậu cả bị đẩy hết công việc vào người ngơ luôn. Nuốt nước mắt làm nuốt vậy.༎ຶ‿༎ຶ
Linh người hầu của Cô út, được Cô út dặn dò chăm sóc cho người trên giường, nào người tỉnh thì cho người đi gọi Cô út liền, Linh đứng trước cửa phòng thấy Cô út đi đến, cúi đầu chào :
"Thưa Cô, người đó tỉnh rồi ạ, nhưng mà con thấy sao sao á." Linh mở cửa phòng cho Cô út, nghiêng nghiêng đầu nói.
"Sao sao là sao hả con?" Cô út đi vào phòng không hiểu hỏi .
"Con không biết nói sao luôn á." Linh lắc đầu.
Cô út hơi hơi nhíu mày đi đến bên giường, thấy người nằm bất động ở đó, chỉ có hai con mắt đảo liên tục. Lúc thấy nàng đi đến đôi mắt người đó sáng rực, miệng cứ mấp máy như muốn nói gì đó.
"Bộ cô có gì muốn nói với tui sao?" Cô út thấy thế hơi khôm người hỏi.
Người đó không nói được, cũng không cử động được, chỉ có đôi mắt cứ nhìn chằm chằm Cô út.
"Thế này nhé, nếu mà tui nói đúng thì chớp mắt một cái, không đúng thì chớp mắt hai cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/3110612/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.