Nàng vội chạy đến chỗ Cô, nhưng Nàng không dám chạm vào, Nàng cẩn thận quỳ xuống bên cạnh Cô, miệng luôn gọi tên Cô " Diệp...Diệp ơi... " Nàng dè dặt đặt tay mình lên tay đang cầm thanh kiếm của Cô,tay còn lại nhẹ nhàng để lên má Cô, sau đó từ từ ôm lấy Cô vào lòng.
"Diệp ơi... Híc..." Nàng nghẹn ngào gọi tên Cô. Trán Nàng đựng trán Cô, mũi chạm mũi.
Nàng để Cô nằm trong lòng mình, còn Nàng thì ngồi xuống dưới đất luôn, Nàng lưu luyến vuốt ve từng chi tiết trên khuôn mặt người Nàng yêu thương, Nàng khóc những giọt nước mắt thay nhau rơi xuống, lần này Nàng biết sợ rồi, lần này Nàng ý thức được Cô sẽ hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời Nàng, điều này là điều Nàng không thể nào chấp nhận được.
"Diệp ơi, Châu sẽ không để Diệp rời xa mình đâu." Nàng nhẹ nhàng hôn lên môi Cô, đôi mắt kiên định. Rồi bế bỗng Cô lên bước đi qua nơi toàn là xác chết, máu me khắp nơi, bước qua lửa và khói cứ bập bùng có xu thế thiêu đốt hết cả khu rừng. Cứ thế biến mất.
Lúc này Cô hai giật mình thức dậy, Cô hai bật người ngồi dậy ngơ ngẩn nhìn xung quanh trời vẫn còn đang tối, cảm thấy mặt mình ươn ướt Cô đưa tay lên sờ thử, thì ra Cô khóc, Cô không biết giấc mơ đó là sao, trong lúc Cô đang mơ hồ thì ngoài trời bắt đầu chuyển mưa, sét đánh rầm rầm, làm Cô giật bắn người, co co người lại nằm xuống trùm mền kín bích không chừa khe hở, che hai lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/3110580/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.