Cô cả nhìn Đình Ngọc lại cười ngu ngơ một mình, Cô cả trầm tư. Không lẽ Đình Ngọc bị ngốc hả ta, hay bị bệnh gì đó liên quan đến đầu óc không, chứ nãy giờ thấy ngơ ngơ, rồi cười một mình hơi bị nhiều đấy.
Quay qua kêu Liên đứng đó nãy giờ "Liên con đi gọi đốc tờ đến đây nha, đi nhanh lên."
Đình Ngọc đang cười ngu ngơ nghe lời nói của Cô cả. Ủa ta đốc tờ thời bây giờ là bác sĩ thời mình đúng không ta, lúc này Đình Ngọc mới nín cười "Chị Mai Chi ơi, Chị cho người gọi đốc tờ chi vậy chị, bộ chị Mai Chi không khỏe trong người à?"
"Không chị rất khỏe. " Cô cả lắc đầu.
"Thế chị gọi đốc tờ chi dạ, bộ trong nhà có ai bệnh à." Đình Ngọc không hiểu. Không bệnh gọi đốc tờ chi.
"Chị gọi cho em." Cô cả chỉ vào Đình Ngọc bảo.
"Cho...cho em á...em không có bệnh...em rất khỏe. " Đình Ngọc bất ngờ chỉ vào mình. Đâu Đình Ngọc cảm thấy mình khỏe như trâu luôn à. "Ừm chị thấy em rất khỏe, nhưng mà... " Cô cả cười cười. Cô cả cảm thấy đầu óc Đình Ngọc có vấn đề, không thôi không có ai mà ngồi cười ngơ ngơ một mình hết á.
"Nhưng mà sao ạ." Đình Ngọc nhìn cánh tay mình rồi nhìn xuống chân, nhìn dưới chân lên, Đình Ngọc cảm thấy mình đâu có gì không ổn đâu ta.
"Chị cả ơi em về nè hehe." lúc này Cậu út Đoàn Quốc Kiệt hớn hở chạy vào, đứng trước mặt Cô cả nhe răng cười. Phải nói cái điệu cười y rang Cô hai luôn.
"Ui ui Cậu út của chị đi học về đó à." Cô cả cười xoa xoa đầu Cậu út.
"Dạ." Cậu út gật đầu quay qua nhìn thấy Đình Ngọc "Ơ..ai thế chị cả."
"Khác quý của chị đó, sau này cô ấy sẽ ở đây một thời gian, mau chào chị Đình Ngọc đi em." Cô cả vỗ vỗ vai Cậu út.
Cậu út nhìn Cô cả gật gật đầu " Em chào chị Đình Ngọc. " Cậu út chào Đình Ngọc. "Chào Cậu út." Đình Ngọc đánh giá Cậu út, chà đây là Cậu út nhà họ Đoàn đây sao, đẹp trai thế , phải nói gen nhà này tốt thật, ai nấy đều đẹp.
"Thôi em về phòng tắm rửa thay đồ, rồi chút nữa ra ăn cơm. "
"Dạ em xin phép về phòng trước. " Cậu út chạy một cái dù về phòng.
"Út à đi từ từ thôi em." Cô cả nhìn bóng lưng Cậu út, gì mà chạy như ma đuổi vậy.
"Dạ em biết òi." Nghe tiếng chứ không thấy người đâu hết nữa.
"Để em chê cười rồi, tính nó là vậy á." Cô cả cười nói Đình Ngọc.
"Không hồi đó em cũng dị á." Đình Ngọc lắc đầu, trời hồi nhỏ Đình Ngọc còn chạy hơn cả Cậu út cơ, nên có lần đó Đình Ngọc té gãy chân bó bột hết 5tháng trời.
Còn rất nhiều chuyện để chúng ta nói ở đây, mà để từ từ nhé.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]