Cô cả nhìn Đình Ngọc lại cười ngu ngơ một mình, Cô cả trầm tư. Không lẽ Đình Ngọc bị ngốc hả ta, hay bị bệnh gì đó liên quan đến đầu óc không, chứ nãy giờ thấy ngơ ngơ, rồi cười một mình hơi bị nhiều đấy.
Quay qua kêu Liên đứng đó nãy giờ "Liên con đi gọi đốc tờ đến đây nha, đi nhanh lên."
Đình Ngọc đang cười ngu ngơ nghe lời nói của Cô cả. Ủa ta đốc tờ thời bây giờ là bác sĩ thời mình đúng không ta, lúc này Đình Ngọc mới nín cười "Chị Mai Chi ơi, Chị cho người gọi đốc tờ chi vậy chị, bộ chị Mai Chi không khỏe trong người à?"
"Không chị rất khỏe. " Cô cả lắc đầu.
"Thế chị gọi đốc tờ chi dạ, bộ trong nhà có ai bệnh à." Đình Ngọc không hiểu. Không bệnh gọi đốc tờ chi.
"Chị gọi cho em." Cô cả chỉ vào Đình Ngọc bảo.
"Cho...cho em á...em không có bệnh...em rất khỏe. " Đình Ngọc bất ngờ chỉ vào mình. Đâu Đình Ngọc cảm thấy mình khỏe như trâu luôn à.
"Ừm chị thấy em rất khỏe, nhưng mà... " Cô cả cười cười. Cô cả cảm thấy đầu óc Đình Ngọc có vấn đề, không thôi không có ai mà ngồi cười ngơ ngơ một mình hết á.
"Nhưng mà sao ạ." Đình Ngọc nhìn cánh tay mình rồi nhìn xuống chân, nhìn dưới chân lên, Đình Ngọc cảm thấy mình đâu có gì không ổn đâu ta.
"Chị cả ơi em về nè hehe." lúc này Cậu út Đoàn Quốc Kiệt hớn hở chạy vào, đứng trước mặt Cô cả nhe răng cười. Phải nói cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-to-ba-nguyet-se-duyen-chay-dang-troi/2468421/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.