Lục Mạn Nhu không muốn ở lại chung với hai cô bạn, bọn họ thật sự rất ồn ào vạch ra lộ trình cho cuộc đời cô một cách bá đạo, hoang đường, rồi vui vẻ cười đùa.
Cô muốn về nhà, muốn yên tĩnh, đột nhiên lại thấy lời bọn họ cũng có lý, cô ở tuổi này thật sự có ý muốn sinh con. Làm liều ư, cô có lá gan làm liều ư.. Không hề có.
"Cậu về bằng cách nào, say như vậy làm sao lái xe"
Hải Niệm nhờ nữ quản lý quán cô đưa Lục Mạn Nhu về nhà.
Cửa xe đóng lại, Lục Mạn Nhu ngồi phía sau cực kỳ chóng mặt, cô lên ghế phụ ngồi cạnh nữ quản lý.
"Cô Lục, chúng ta về địa chỉ nào, tôi đưa cô về?"
Im lặng một lúc không thấy ai trả lời, trợ lý đành hỏi Hải Niệm, cô ấy liền cho địa chỉ của biệt thự ngoại ô. Do cô cũng ấn tượng căn nhà đó nên nhớ rất kỹ.
Xe lăn bánh, cửa kín được kéo xuống một tí để Lục Mạn Nhu dễ chịu hơn. Cô chợp mặt một tí rồi mơ màng mở mắt ra thì đã đến nơi.
Quản lý đỡ cô xuống, trong lúc vô tình cô làm rơi một lọ gì đó.
"Bùm" tiếng nổ nhỏ, có bột ngũ sắc bay ra
Thứ đó bám lên quần áo cô, người quản lý liền buông cô ra lấy tay bịnh mũi mình lại, lấy bình xịt khử khuẩn xịt mấy thứ đó bay chỗ khác.
"Chết tiệt thật.." cô ta chửi một câu, Lục Mạn Nhu cũng ngơ ngác.
"Tôi xin lỗi, nó đắt không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-oi-la-co-ay-bao-nuoi-chau/2874175/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.