Cố Gia Vận sau khi ngồi rất lâu cuối cùng cũng đã nghĩ thông suốt. Giữ mình trong sạch bao nhiêu năm không ngờ hôm qua lại bị một cô gái ép buộc, còn không phải một lần. Thật sự không tin nỗi việc hoang đường như thế lại xảy ra với chính mình. Cầm bản họp đồng trên tay Cố Gia Vận chỉ thở dài một hơi. Cậu đến đây từ đầu với mục đích là đàm phán , không nghĩ là mới ngày đâu tiên đã phải trả cái giá quá đắt. Quan trọng hơn hết, cậu có thể từ chối, có thể bỏ chạy nhưng cậu đã không làm vậy, điều gì khiến cậu nằm đó chịu đựng. Suy nghĩ đủ loại lý do, cuối cùng kết luận có thể vì cô ấy quá hấp dẫn, hấp dẫn đến chí mạng. Lần đầu được trãi nghiệm khiến người ta cứ muốn quên hết để trầm luân.
Nhưng mấu chốt là, cô ấy khi xong việc lại chê cậu không được. Cố Gia Vận nhìn xuống:
"Tôi không được lúc nào chứ? Cô đợi..."
[...]
Dì Thiền đang nói chuyện điện thoại với Lục Hiểu Tinh thì nghe tiếng bước chân phía phòng ngủ xuống.
"Thôi không nói nữa, có gì con cứ trực tiếp hỏi thẳng đại tiểu thư."
Dì cúp máy xong liền chỉnh đốn tâm thế chuyên nghiệp tránh cậu trai ít nói này ngại ngùng. Tuy trong lòng thật sự không tin nổi bọn họ lại phát sinh quan hệ chớp nhoáng, nhưng qua cặp mắt bao năm của dì thì không sai được.
"Tiểu Đằng đúng không? Dì hôm nay có xem qua hồ sơ về cậu rồi, cậu chuẩn bị đến trường à, ăn sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-oi-la-co-ay-bao-nuoi-chau/2874172/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.