Chu Tiểu Niệm để có thể dậy sớm tiễn đàn anh, buổi tối ăn no rất sớm đã leo lên giường đi ngủ. Nhưng dù như vậy, lúc cậu ngủ dậy cũng đã sắp tám rưỡi rồi.
Chu Tiểu Niệm không thèm rửa mặt mà đứng ở phòng khách gọi đàn anh mấy tiếng, nhưng chẳng có ai trả lời. Cuối cùng cậu mở tủ giày bên cạnh cửa ra, nhìn thấy dép của đàn anh để ở bên trong, lúc này mới xác định đàn anh đã đi ra ngoài.
Aiz, đàn anh đi ra ngoài mà mình cũng chẳng tiễn được.
Trong lòng có một loại phiền muộn không tên, Chu Tiểu Niệm chẳng thèm rửa mặt nữa, cuộn chân lại ngồi trên sô pha, gãi gãi đầu. Ngẫm cả buổi trời, ngược lại bắt đầu buồn ngủ.
<(=o-ωq=)> Cậu dụi dụi mắt, ồ, trên bàn hình như có thêm một tờ giấy nhỏ.
“Chắc anh sẽ đi chừng hai ba ngày, em đừng mở cửa cho người lạ. Không muốn tự nấu ăn thì gọi thức ăn ở ngoài. Bữa sáng anh hâm nóng ở trong nồi rồi. Trong tủ lạnh có rau câu dưa hấu, ăn hết thì cũng đừng ăn dưa hấu ướp lạnh đó, lấy ra khỏi tủ lạnh để một lát rồi ăn.”
Chu Tiểu Niệm nhìn thấy bên cạnh còn có một tấm card màu đen, mặt trên dùng bút màu bạc viết tỉ mĩ rõ ràng phương thức liên lạc của mấy nhà hàng thức ăn ngoài gần tiểu khu.
Chữ đàn anh đẹp quá à! Chu Tiểu Niệm si mê nhìn hai tờ giấy.
Cậu chầm chậm úp hai tờ giấy vào trong ngực, ngoài ba mẹ ra rất ít người quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-day-la-fan-khong-phai-anti/2494877/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.