Hai người đợi qua khoảng thời gian nóng nhất trong ngày, đến hơn bốn giờ mới ra khỏi nhà, dù như vậy, hơi nóng còn sót lại trên mặt đất vẫn rất hung tàn.
Khiến Lâm Trí Ngữ không khỏi bắt đầu lo lắng cho Chu Tiểu Niệm, cánh tay nhỏ, chân nhỏ trắng trắng mềm mềm này, còn mặc rất ít nữa! Không sợ bị bỏng nắng hay là rám nắng hả! Trong lòng nghĩ vậy, bước chân anh không tự chủ được mà nhanh hơn.
Chu Tiểu Niệm vốn đang rất nghiêm túc cách một khoảng mà bước từng bước, giống như là mắc chứng ám ảnh cưỡng chế mà không giẫm vào lằn ranh ngăn cách, lại phát hiện bên cạnh chân trong tầm mắt mình không có bóng dáng của đàn anh nữa, cậu vội vàng ngẩng đầu nhìn, lại nhìn thấy đàn anh đã đi xa thật xa.
Này! (#`O′)
Đi nhanh như vậy cũng chẳng thèm nói một tiếng! Chờ em với!
Chu Tiểu Niệm cũng bất chấp chuyện có giẫm lên lằn ngăn cách này nọ hay không, vội vàng hết nhún lại nhảy mà đuổi theo đàn anh.
May mà siêu thị không xa, đi chưa tới năm phút đã đến. Vào siêu thị, mồ hôi đổ ra do Chu Tiểu Niệm vì gấp rút muốn đuổi theo đàn anh cũng bị quét đi sạch sẽ.
Chu Tiểu Niệm muốn tới khu đồ ăn vặt ở bên phải, từ lúc chuyển tới nhà đàn anh chưa được ăn chút đồ ăn vặt nào. Nhưng nhìn dáng vẻ của đàn anh chắc là sẽ đi thẳng đến khu rau dưa thịt cá nhỉ.
Mắt to mắt nhỏ đảo một vòng, Chu Tiểu Niệm liền muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-day-la-fan-khong-phai-anti/2494875/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.