Cả ngày mưa dầm dề, rốt cuộc cũng ngưng. Ánh mắt trời phá vỡ tầng mây mà soi xuống khiến thế giới ánh lên tia nắng ấm áp . Trong không khí còn mùi bùn đất sau mưa , nơi nơi giống như vừa được gột rửa, sạch sẽ thoáng mát .
Chu Cảnh Tình chính là ở thời điểm này tỉnh lại.
Cả nhà Chu gia ngồi xung quanh cảnh chừng , khi cô vừa mở mắt liền thấy từng khuôn mặt thân thuộc hiện tại lo lắng nhìn mình.
Chu Cảnh Tình không nhớ bản thân xuất hiện tình huống thế nào là lần thứ mấy rồi , thân thể của cô càng lúc càng lão hoá, sau vài ngày lại lâm vào hôn mê rồi suy yếu.
Cô không có ý thức, nhưng vẫn biết lúc ấy có thứ gì trong cơ thể mình bị rút ra, muốn vươn tay bắt lại nhưng hoàn toàn không được, ngược lại cô càng cố nắm thì nó càng bị rút thật nhanh. Chu Cảnh Tình chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân ngày một già yếu, càng lúc càng cách tử vong càng gần.
Chu Cảnh Tình đồng dạng biết, người nhà vì trị bệnh của cô mà tìm đến không ít vị đại sư,lúc đầu cô cũng như mọi người đều ôm một chút hi vọng, nhưng càng ngày chỉ còn lại là tuyệt vọng .
Thật ra, hôm qua cô đã cảm nhận thân thể sắp không xong, cô cũng không còn hi vọng gì cả mà muốn phó mặc cho định mệnh ,vì xem như cái chết cũng là một sự giải thoát . Giải thoát cho sự suy yếu của cô, giải thoát cho bản thân không dám đối mặt với diện mạo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-tiem-nhang-den/410198/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.