"Cậu tự đi một mình được không đấy?" Tuyên Vũ có chút lo lắng đỡ Vu Dã đang đứng không vững dậy hỏi han.
"Không sao đâu Tuyên tỷ, chị tranh thủ trở về sớm đi. Đường về còn có một chút thôi em có thể tự đi về được" Vu Dã cười cười nới lỏng cánh tay đang nếu lấy người đại diện, vẫy tay chào tạm biệt cô rồi chậm rãi cất bước đi về phía khu chung cư nhà mình.
Đêm nay cậu uống hơi quá chén nhưng nhìn qua vẫn rất tỉnh táo, nói chuyện cũng rõ ràng. Tuyên Vũ đứng một chỗ quan sát cậu hồi lâu cảm thấy không có vấn đề gì. Đường về nhà cậu chỉ còn một đoạn nhỏ, cho nên khi nhìn thấy bóng lưng của nghệ sĩ nhà mình khuất sau cổng vào tòa nhà, cô cũng yên tâm lên xe trở về nhà mình.
Nếu cô biết trước tối nay sẽ có chuyện gì xảy ra dẫn đến những việc vượt ra khỏi tầm kiểm xoát của mình, có lẽ bây giờ cô đã nhanh chóng đuổi theo nghệ sĩ nhà mình đem người xách đến tận cửa nhà mới có thể yên tâm rời đi.
Chỉ là chuyện đời thường không thể biết trước, tương lai con người sẽ đi đến trình độ nào cũng không ai biết, thế nên bây giờ cô chỉ muốn lập tức lái xe về nhà an tâm nghỉ ngơi.
Hôm nay Vu Dã mặc một bộ đồ giản dị thoải mái, áo sơ mi trên người bị cậu gỡ mất ba nút áo làm lộ ra đường nét xương quai xanh xinh đẹp mê người. Thật ra cậu không thật sự tỉnh táo như biểu hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-tham-nha-toi/2709824/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.