Mấy trăm ánh mắt cùng nhau nhìn về phía Liêu Bắc Bắc, có cảm động, có phấn khích, dĩ nhiên cũng không thiếu đố kỵ mà cắn khăn tay.
Liêu Bắc Bắc thừa nhận, sinh thời không có xuất hiện người đàn ôngthứ hai tiêu tiền như nước vì cô như vậy, rất khoe khoang, nói không cómột chút phản ứng đây là lời nói dối tuyệt đối, nếu như mấy tháng trướcĐường Diệp Hoa tỏ tình với cô, cô không chút do dự nào tiếp nhận anh,thậm chí còn lã chã rơi lệ nhào vào trong ngực anh, nhưng mà bây giờ, cô không thể bởi vì nhất thời cảm động mà làm trái với tâm ý.
Dĩ nhiên, cô sẽ không để cho Đường Diệp Hoa ở trước mặt công nhânviên khó xử, cho nên, cô thoáng nhìn đất trống phía sau, cắn răng dậmchân tại chỗ một cái, lắc lư tại chỗ hai cái, vừa trợn tròn mắt, chỉnghe “ầm” một tiếng, cô hung hăng ngã trên đất.
Mẹ ơi. Eo của cô. . . . . .
“Ôi trời, Liêu Bắc Bắc hưng phấn quá độ mà ngất đi rồi.”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Đường Diệp Hoa đột biến, anh đem một bóhoa hồng to nhét vào trong tay người bên cạnh, chạy vào cửa lớn ký túcxá.
Đồng thời, bên ngoài ký túc xá giống như nổ tung, đang ở trong phòngvẽ tranh Đường Diệp Trạch mơ hờ nghe thấy nội dung trong lúc họ nóichuyện với nhau, anh bỏ lại bản vẽ, vội vã mở cửa phòng.
Liêu Bắc Bắc biết thế, thân thể chợt nhẹ, thật giống như được ngườikhác ôm ngang ngực, nhưng mà cô muốn giữ vững trạng thái bất tỉnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-quan-tam-them-chut-di/1895670/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.