Liêu Bắc Bắc nắm chặt tờ giấy chạy ra lan can hết nhìn đông tới nhìntây, Phan Hiểu Bác lái xe tới, thấy vẻ mặt cô khó xử, thì đi xuống xehỏi thăm. Liêu Bắc Bắc nói lại đúng sự việc cho anh ta, anh gọi cô đinhã gian “Đi học” .
“Nói chuyện làm ăn, anh ta gọi cô đi hẳn là muốn cô đỡ rượu? .” Vẻ mặt của Phan Biểu Bác khẽ biến.
Liêu Bắc Bắc không hiểu Phan Hiểu Bác, tại sao lại có thành kiến thâm hậu với Đường Diệp Trạch như vậy, nhưng nhìn ở một góc độ khác, chứngminh Phan Hiểu Bác rất quan tâm đến mình?
“Thật xin lỗi, chúng ta hôm nào lại hẹn sau được không?” Liêu Bắc Bắc trong lòng cũng có chút oán giận nho nhỏ, hiếm khi có nam nhân có dungmạo tốt một chút hẹn cô. . . . . . . Còn bị Đường Diệp Trạch quấy nhiễu.
Phan Hiểu Bác có thể nói “Không được” sao? Dù sao Liêu Bắc Bắc lànhân viên của tập đoàn Đường thị, nhưng trước khi Liêu Bắc Bắc xoayngười rời đi, anh ta cầm lấy bàn tay của Liêu Bắc Bắc.
“Bắc Bắc. . . . . . Tôi. . . . . . Độc thân. . . . . . Tôi có vinhhạnh, trở thành bạn trai của cô hay không? . . . . . .” Phan Hiểu Bácmất tự nhiên vuốt vuốt mái tóc, dù anh ta không muốn độc thân, thế nhưng những nữ nhân trẻ tuổi cũng không nguyện ý đề nghị giữ trẻ con của anhta.
“. . . . . .” Liêu Bắc Bắc không nghĩ tới anh ta cứ thuận tiện nói ra như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-quan-tam-them-chut-di/1895637/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.