Đêm hôm đó, Liêu Bắc Bắc thắp đèn để đọc cả đêm, học thuộc lòng từngcâu từng chữ của tài liệu tuyên truyền, sau đó hoàn toàn tỉnh ngộ, điềnsản của Đường thị nơi cô ở hóa ra giá trị như vậy, chiếm diện tích 4000mẫu, khoảng chừng 260 vạn /㎡ (bao gồm quyền sử dụng vùng núi cùng bãibiển). Dự tính trong vòng sáu năm sẽ đem Vạn Điệp Thành cải tạo thànhkhu biệt thự cỡ lớn cùng thắng cảnh nghỉ mát. Nói cách khác, xây dựngVạn Điệp Thành là hạng mục lớn nhất từ trước cho tới bây giờ mà Đườngthị nhận được. Có thể đoán được, ở trong tương lai không lâu, sẽ có mộtlượng lớn các công ty thi công tiến vào Vạn Điệp Thành, đem thị trấn nhỏ vốn yên ổn khuấy đảo đến nghiêng trời lệch đất.
Liêu Bắc Bắc hiện tại đã hiểu rõ rồi, cô làm công việc bạn ở Vạn Điệp Thành là một trận chiến lâu dài, trước nửa năm nhất định là không thểvơ vét chút béo bở gì, cho nên ai cũng không nguyện ý tới, nhưng một khi nhìn thấy quy mô này, thì nữ nhân viên bán hàng sẽ chen chúc tới, côngtrạng bán hàng tất nhiên là một đường bay lên.
Ưu Thương Phụ Nhị Đại @ Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc : Này, anh nói xem tôi có thể ở trước năm 26 tuổi kiếm được năm vạn hay không?
Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: Mục tiêu cô tự định cho mình thấp như vậy?
Ưu Thương Phụ Nhị Đại : Vậy còn thấp sao? Bây giờ tôi chỉ có ba ngàn tệ gửi ngân hàng thôi.
Anh Không Phải Trời Sinh Đã Ngốc: Tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-quan-tam-them-chut-di/1895634/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.