Bởi vì vùng này không có tiệm ăn nhanh và quán cà phê, cho nên bangười bọn họ gồm ba người lớn mang theo một đứa bé đi tới trong một quán ăn nhỏ.
Nhưng mà cho tới bây giờ, Liêu Bắc Bắc còn không có cơ hội giúp PhanHiểu Bác cùng Đường Diệp Trạch giới thiệu, bởi vì bọn họ đã trao đổidanh thiếp cho nhau trong im lặng, rồi rất tùy ý liếc nhìn chức vị intrên card, sau đó đồng thời hỏi ý kiến của Liêu Bắc Bắc —— đi đâu?
Vì vậy, Liêu Bắc Bắc tiện tay chỉ vào một tiệm tạp hóa ở trước mắt.
Bánh chẻo tỏa hơi trên bàn, Liêu Bắc dùng đũa gắp chiếc bánh chẻonóng hổi sắp vỡ ra, sau đó từng miếng từng miếng đút cho Niếp Niếp ăn.
Trong tiệm tạp hóa trừ tiếng động Niếp Niếp nhai, chính là tiếngtiếng lạch cạch của cái nồi xào va chạm với cái muôi dài có cán.
“Chú ơi, chú, ăn a ăn a….” Niếp Niếp cong đôi môi nhỏ lên, chỉ huy những người lớn là có thể ăn được rồi.
Phan Hiểu Bác sờ sờ đầu cháu gái, bởi vì công việc, anh chỉ có thểmang theo Niếp Niếp đi đông đi tây, nói thật lâu lắm rồi không có thấyNiếp vui như vậy, có lẽ cô gái này có biện pháp a.
Niếp Niếp cầm lên một cái bánh chẻo đang nóng hổi hướng về phía trước lần lượt đưa: “Chú ăn đi, chú của cháu mời khách, măm măm…”
Đường Diệp Trạch thấy cô bé giơ miếng bánh chẻo lên muốn đút anh ăn,anh cầm đĩa nhỏ trước mặt nhận lấy, cười cười, không biết nên nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-quan-tam-them-chut-di/1895633/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.