Sau khi yêu đương với Thẩm Dịch thể lực của tôi kém đi nhiều.
Nhưng mỗi ngày anh ta lại càng vui vẻ khỏe khoắn hơn.
Đúng là tức chết tôi!
Một ngày kia tôi nằm trong lồng ngực Thẩm Dịch nghe nhạc bỗng nhiên nhớ tới chuyện nào đó.
Tôi chất vấn anh ta: “Có phải trước kia anh thường xuyên nghe lén em nghe nhạc đúng không?”
Thẩm Dịch ra vẻ lười nhác nói: “Đó là quang minh chính đại nghe.”
“Ngay từ đầu khi âm nhạc bỗng vang lên trong nhà anh, anh rất khiếp sợ nhưng sau đó lại thành thói quen.” Anh ta nhớ lại: “Thậm chí cảm thấy cô gái ở bên cạnh này rất thú vị.”
“Cho nên anh đã có ý đồ với em từ sớm?” Tôi nhìn vào đôi mắt của anh ta.
Thẩm Dịch ôm lấy tôi, vẻ mặt thản nhiên: “Cũng tương tự như thế.”
Sau khi bị tôi bức cung hỏi Thẩm Dịch thừa nhận, ngay từ đầu ra vẻ lạnh lùng là muốn hấp dẫn sự chú ý của tôi.
Hơn nữa, tuổi của Thẩm Dịch nhỏ hơn tôi nên cũng không biết làm thế nào.
Sau đó phát hiện tôi giận dữ anh ta mới không dám nữa.
Tôi giơ ngón tay chỉ chỉ vào đầu Thẩm Dịch: “Nếu như anh lại hung dữ với em thì phải làm sao bây giờ?”
“Tuyệt đối không có khả năng!” Thẩm Dịch trả lời chắc nịch.
Sự thật chứng minh đúng là anh ta nói được làm được.
Mãi cho đến sau này khi tôi sinh con, đi học… Anh ta chưa bao giờ hung dữ với tôi một lần nào.
Có một lần tôi cãi nhau với Thẩm Dịch, hai người lâm vào trạng thái chiến tranh lạnh.
Con trai nhỏ ra vẻ thần bí thò qua nói: “Mẹ, vừa nãy con nghe thấy bố đang lầm bầm ở trong phòng ngủ đó.”
“Bố con nói cái gì?”
Con trai nhớ lại: “Bố vẫn luôn nhắc mãi ‘Không được tức giận, không được tức giận, cãi nhau là do mình sai, vợ vĩnh viễn không sai.’”
Tôi phụt cười.
Thẩm tiên sinh, con đường sau này, hãy để em chia sẻ cảm xúc cùng với anh!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]